Tưởng Niệm
Ngày Vinh ra đi
Lá vàng c̣n ở trên cây…
Lá xanh đă rụng giữa ngày c̣n xanh!
Ôi định mệnh… thôi đành phải thế!
Mới ngày nào, bóng xế tàn trăng,
Gia đ́nh đoàn tụ an vui…
Mà nay cách biệt, sầu dâng nghẹn lời!
Công sinh dưỡng, ngàn đời khó tả…
Nghĩa họ hàng, mà há quên sao?
Cảnh nhà đầm ấm biết bao…
Giờ đây ngơ ngẩn, ra vào bâng khuâng!
Song thân quá bát tuần thượng thọ.
Thương đầu xanh ṿ vơ năm canh…
Ra đi, đi măi sao đành…
Quanh đây bầu bạn tuổi xanh yêu đời.
Con nằm xuống, mẹ ḷng buồn tủi…
Muôn ngàn hoa, héo nụ vành tang!
Thênh thang, cỏ nội mây ngàn…
Hương hồn nơi cơi vĩnh hằng thiên thu!
Thân bằng quyến thuộc mọi nơi khắp chốn,
Trở về đây, khuya sớm đèn nhang…
Cầu mong nơi cơi thanh nhàn,
Ngậm cười phần số dở dang hồng trần.
(cô Bích Ngọc)
July 7, 2006 (11 tháng 6 năm Bính Tuất)